Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

Nhân tố con người là tổng thể những yếu tố thuộc về thể chất, tinh thần, đạo đức, phẩm chất, trình độ tri thức và vị thế xã hội, những yếu tố đó tạo thành năng lực của con người và của cộng đồng người. Trong hoạt động quân sự, phát huy nhân tố con người chính là quá trình bồi dưỡng, kích thích, sử dụng và phát huy tiềm năng sáng tạo của người lính để hoàn thành các nhiệm vụ quân sự. 


Hoạt động quân sự là một hoạt động đặc thù chứa đựng nhiều yếu tố đặc biệt đòi khỏi những nhân cách đặc biệt, phù hợp và đáp ứng yêu cầu khắt khe của môi trường đầy khắc nghiệt đó. Người lính sử dụng vũ khí trang bị, kĩ thuật quân sự và các phương tiện vật chất khác để thực hiện chức năng chiến đấu, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Chính vì thế, họ là những con người được lựa chọn theo những tiêu chuẩn, trong đó có những tiêu chuẩn chung và những tiêu chuẩn riêng phù hợp với quân, binh chủng, ngành nghề phân công. Trên hết đòi hỏi phải đáp ứng về thể chất, trí tuệ, tinh thần, kỉ luật tốt, sẵn sàng đối diện với những khó khăn, nguy cơ mà họ phải đối mặt cả trong thời bình lẫn thời chiến. 


Đối với hoạt động quân sự, vũ khí trang bị kĩ thuật là một yếu tố quan trọng, nhưng nhân tố quyết định sự quan trọng đó chính là người lính. Các phẩm chất chính trị tinh thần của người lính trên nền móng cơ sở ban đầu được giáo dục, tôi luyện và kiểm nghiệm qua hoạt động thực tiễn. Các kĩ năng được xây dựng, hình thành và phát triển thông qua huấn luyện, rèn luyện công phu. Từ đó họ làm chủ bản thân cũng như làm chủ vũ khí trang bị kĩ thuật hiện có trong tay, phát huy hiệu quả cao nhất để làm tròn chức trách của một người lính.


Người lính, đó là những người hiểu hơn ai hết những gì mà họ phải đối mặt, những hiểm nguy rình rập cả trong thời bình và thời chiến. Họ nhắc đến những tỷ lệ cho phép trong huấn luyện một cách bình thản để cố gắng cho con số đó là bằng 0. Chợt nhớ một vị tướng, nguyên là tư lệnh một binh chủng, sau khi đứa cháu ruột của vợ ông qua đời bởi một tai nạn đáng tiếc khi chỉ huy thực hành ném lựu đạn.

Người lính tân binh tuột tay khiến lựu đạn rơi ngay trước mặt, người học viên sĩ quan sắp tốt nghiệp ra trường chỉ kịp xô chiến sĩ tân binh xuống hào mà không kịp nhảy xuống. Vị tư lệnh đó một thời gian dài không dám về quê, bởi đó là đứa con trai duy nhất của gia đình người chị vợ. Ông day dứt bởi là một tư lệnh nhưng vẫn chưa thể tránh được cái tỉ lệ đáng sợ đó. Nhắc lại chuyện này để biết rằng với người lính, họ luôn bình thản với hiểm nguy, bởi họ luôn sẵn sàng đón nhận điều đó. Những tinh thần thép đó đã tăng thêm sức mạnh chiến đấu của quân đội nếu chiến tranh trong tương lai có xảy ra.

Người lính, họ hiểu họ đang có những gì trong tay, không phải là họ không ao ước được làm chủ những vũ khí, khí tài hiện đại. Họ là những người cười buồn khi nghe vị đại biểu quốc hội phát biểu rằng lương họ quá cao. Họ là người động viên gia đình cố gắng tằn tiện để gom góp sửa cái mái nhà mà họ đang ở thuê để vượt qua mùa mưa bão. Họ hiểu để có những thứ mà họ cầm trong tay thì nhân dân và Tổ quốc đã thắt lưng buộc bụng rất nhiều, họ trân trọng, giữ gìn và cố gắng làm chủ để những đồng tiền của nhân dân không bị phung phí. 

Người lính, điều họ sợ nhất không phải là kẻ thù có sức mạnh hủy diệt bởi vũ khí công nghệ cao. Điều làm họ sợ nhất đó chính là thái độ và tâm lý của hậu phương. Những thứ ồn ào của đời sống xã hội khiến họ ghê rợn, bởi họ cũng là những con người có tình cảm, mà hơn thế nữa đó là những con người có tình cảm sâu sắc. Chỉ khác một điều, những tình cảm đó được họ chuyển hóa thành ý thức, tinh thần và trách nhiệm của bản thân. Họ biết những công viên, tượng đài có giá trị bằng những chiếc máy bay, tàu chiến hiện đại. Thế nhưng họ cũng cần những thứ đó để cho con cái họ được vui chơi, học tập, giải trí, họ rèn luyện, luyện tập, sẵn sàng chiến đấu là để bảo vệ những giá trị đó của cuộc sống, những giá trị mà cha ông ta đã đánh đổi bằng xương máu.

Thế nên, dù có hy sinh, mất mát thì cũng đừng khóc, bởi đó là chức trách, là trách nhiệm của người lính, đừng ồn ào vì thế này hay thế nọ, bởi người lính biết họ có gì và phải như thế nào. Chỉ cần nhớ có những người đã ngã xuống cho Tổ quốc này luôn vững bền, chỉ thế thôi đã là quá đủ.

Ngọc An 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Popular Posts